Thanh nhạc là một nghệ thuật kết hợp giữa ngôn ngữ và âm nhạc. Nói khác đi, thanh nhạc là âm nhạc sử dụng giọng hát của con người.Vì vậy, thanh nhạc còn để chỉ hoạt động hát bằng giọng người của một hay nhiều người. Hoạt động “hát” hay “ca hát” là cách gọi khá phổ biến trong hoạt động nghệ thuật âm nhạc trên thế giới.
Nói đến khái niệm về thanh nhạc hay ca hát, tác giả Nguyễn Trung Kiên cho rằng:
Ca hát là một môn nghệ thuật được kết hợp hài hòa giữa âm nhạc và ngôn ngữ. Tuy là âm nhạc, nhưng cơ quan tạo nên giọng hát của con người khác xa với những nhạc cụ bình thường, có thể gọi là một nhạc cụ sống với sức mạnh biểu hiện lớn lao, khả năng phổ cập rộng rãi, đã làm cho nghệ thuật ca hát trở thành một phương tiện truyền cảm giáo dục tư tưởng, đạo đức, thẩm mĩ và giải trí vô cùng quan trọng trong đời sống xã hội.
Tác giả Trần Ngọc Lan cho rằng:
Ca hát sinh ra từ ngôn ngữ, là nghệ thuật gắn liền với ngôn ngữ. Ngôn ngữ sinh ra từ nhu cầu giao tiếp và chuyển tải ý nghĩ, tình cảm từ cá nhân này sang cá nhân khác. Ngôn ngữ đã trở thành công cụ phản ánh thế giới khách quan, trở thành phương tiện giao tiếp và bộc lộ tình cảm của con người với con người. Ca hát được cho là ngôn ngữ giao tiếp ở mức độ cao [18, tr.15].
Tóm lại, thanh nhạc là một loại hình nghệ thuật dùng âm thanh của giọng người và ngôn ngữ để diễn đạt tâm tư tình cảm. Qua nhiều thế kỉ, thanh nhạc được tồn tại song song độc lập so với khí nhạc và có sự phát triển mạnh mẽ. Thanh nhạc là cách hát đòi hỏi phải vận dụng các kĩ thuật nhằm hướng đến một giọng hát vang, sáng, tròn, đẹp theo lối hát Bel canto của nước Ý. Bel canto theo phát âm tiếng Ý có nghĩa là giọng hát đẹp. Đây là một thuật ngữ chỉ phong cách hát ở Ý vào thế kỷ XVII và phát triển mạnh mẽ nhất vào thế kỷ XIX, lối hát này sau đó lan rộng và trở thành phổ biến trên thế giới.